Cherreads

Chapter 6 - Chương 6: Cối Xay Thịt

Tiếng nổ đầu tiên của đạn súng cối Pháp là một lời tuyên chiến. Nó không nhắm vào biệt thự, mà vào những ngôi nhà xung quanh, một màn dạo đầu tàn bạo nhằm làm mềm mục tiêu và khủng bố tinh thần. Đất đá và gạch vụn bay tung tóe. Bên trong căn hầm, bụi rơi lả tả từ trần nhà.

Huy vẫn bình tĩnh. "Giữ vị trí! Không ai được bắn trả cho đến khi có lệnh!" anh hét lớn, giọng anh vang vọng khắp các tầng của ngôi biệt thự. "Đây là đòn tâm lý. Chúng muốn chúng ta lộ vị trí."

Tiểu đoàn trưởng Vũ Tâm nhìn Huy, trong mắt ông là sự tin tưởng xen lẫn căng thẳng. Kế hoạch này, dù được vạch ra chi tiết, vẫn là một canh bạc lớn.

Sau vài phút pháo kích, tiếng súng cối im bặt. Rồi từ phía đầu phố, tiếng xích sắt và động cơ gầm rú ngày một lớn. Lính lê dương Pháp bắt đầu tiến công. Dẫn đầu là hai chiếc xe thiết giáp, theo sau là bộ binh di chuyển một cách chuyên nghiệp, bám sát các bức tường.

Chúng không gặp phải sự kháng cự nào khi tiến đến bức tường rào của biệt thự Anh Hoa. Một quả mìn được đặt vội vàng, và một đoạn tường đổ sập xuống trong một tiếng nổ lớn.

"Chúng vào rồi!" một chiến sĩ trẻ kêu lên từ cửa sổ tầng hai.

"Cứ để chúng vào," Huy nói qua đường dây điện thoại dã chiến nối với các vị trí, giọng anh lạnh như thép. "Chờ chúng vào hết trong sân. Nhắm vào những tên đi sau xe thiết giáp. Chờ lệnh của tôi."

Đám lính lê dương, dưới sự chỉ huy của một gã sĩ quan cao lớn, tóc vàng, tràn vào sân. Gã sĩ quan đó, Huy biết chắc, chính là Klaus Richter. Hắn vẫy tay, ra hiệu cho binh lính tản ra, chuẩn bị tấn công vào cửa chính. Chúng di chuyển với sự tự tin của những kẻ đi chinh phạt, hoàn toàn không biết rằng mình vừa bước vào một cái bẫy chết người.

Khi gần một nửa đội hình của địch đã lọt vào sân, Huy hít một hơi thật sâu.

"BẮN!"

Mệnh lệnh được truyền đi ngay lập tức. Từ tất cả các cửa sổ tầng hai và tầng ba của biệt thự, một cơn mưa đạn trút xuống. Hai khẩu trung liên ít ỏi được đặt ở hai góc chéo, tạo thành một làn đạn đan nhau không thể xuyên thủng. Nhóm xạ thủ của Tuấn trên tầng thượng tỉa chính xác vào những tên lính đang tìm chỗ nấp. 

Cái sân rộng thoáng đãng trong phút chốc biến thành một cối xay thịt. Lính Pháp, bị bất ngờ hoàn toàn, ngã xuống như rạ. Tiếng la hét bằng tiếng Pháp và tiếng Đức vang lên át cả tiếng súng. Những tên còn lại hoảng loạn bắn trả, nhưng chúng không biết mục tiêu ở đâu, chỉ thấy những tia lửa lóe lên từ hàng chục ô cửa sổ phía trên.

Klaus Richter gầm lên một tiếng giận dữ. Hắn nhanh chóng nhận ra sai lầm. Đây không phải là một cuộc phòng ngự tự phát. Đây là một cái bẫy được tính toán kỹ lưỡng. Hắn túm lấy một tên lính, đẩy hắn ra sau chiếc xe thiết giáp và hét lên những mệnh lệnh bằng tiếng Pháp đặc sệt giọng Đức. "Khói! Dùng lựu đạn khói! Súng máy yểm trợ! Vào trong tòa nhà! NHANH!"

Những quả lựu đạn khói được ném ra, tạo thành một màn sương mù dày đặc. Lợi dụng màn che, những tên lính lê dương còn sống sót liều mạng lao về phía cửa chính của biệt thự.

"Chúng vào trong rồi!" Tiểu đoàn trưởng Vũ Tâm nói, tay siết chặt khẩu súng lục.

"Đúng theo kế hoạch," Huy đáp. "Chuẩn bị cho giai đoạn hai."

Cuộc chiến giờ đây chuyển vào bên trong. Những hành lang rộng lớn của ngôi biệt thự kiểu Pháp đã bị chặn lại bởi những chướng ngại vật, chỉ để lại những lối đi hẹp, những nút cổ chai chết người. Khi tốp lính Pháp đầu tiên xông vào, chúng được chào đón bởi hỏa lực của một tổ trung liên đặt ở cuối hành lang. Cuộc chiến trở nên tàn khốc, giáp lá cà. Tiếng súng, tiếng lựu đạn nổ trong không gian hẹp chói tai đến mức đau đớn.

Trong lúc trận chiến bên trong đang ở hồi ác liệt nhất, Huy ra hiệu cho Lão Hùng.

"Tổ đánh sườn, xuất phát!"

Từ một căn nhà liền kề, thông với biệt thự Anh Hoa qua một đường hầm bí mật, Lão Hùng và năm chiến sĩ khác bất ngờ xuất hiện ở bên hông đội hình địch, ngay phía sau lưng những tên đang yểm trợ cho đồng bọn tấn công vào trong. 

"Ném!"

Những quả lựu đạn tự tạo bay về phía đám lính Pháp đang mất cảnh giác. Vài tiếng nổ vang lên, theo sau là những loạt đạn súng trường bắn ở cự ly gần. Đội hình yểm trợ của địch tan vỡ. Hoàn thành nhiệm vụ, nhóm của Lão Hùng nhanh chóng rút trở lại vào đường hầm trước khi quân Pháp kịp định thần.

Klaus Richter, đang chỉ huy từ ngoài sân, sững sờ. Hắn đang bị tấn công từ mọi phía. Lực lượng của hắn bị ghìm chân ở cửa chính, bị bắn tỉa từ trên cao, và giờ lại bị đánh vào sườn từ một nơi không thể ngờ tới. Sự tự tin ban đầu của hắn đã biến thành cơn thịnh nộ. Kẻ chỉ huy vô danh của Việt Minh này đang chơi đùa với hắn.

Giữa sự hỗn loạn, Huy, từ vị trí quan sát của mình, đã nhìn thấy Richter. Gã sĩ quan Đức đang đứng sau một bức tượng trong vườn, gào thét mệnh lệnh.

Huy nâng khẩu Mosin-Nagant lên. Anh không có nhiều thời gian. Anh chỉ có một cơ hội. Anh ngắm bắn, không phải vào đầu hay ngực, mà là vào khoảng không gian ngay bên cạnh đầu của Richter. Một phát súng cảnh cáo. Một lời nhắn gửi.

Đoàng!

Viên đạn rít qua mang tai Richter, găm vào bức tường ngay sau lưng hắn, làm vỡ một mảng vữa lớn. Gã sĩ quan Đức giật mình, theo phản xạ cúi rạp người xuống. Hắn nhìn về phía ô cửa sổ nơi phát súng vừa được bắn ra. Trong một khoảnh khắc, ánh mắt của hai người lính từ hai thế giới, hai thời đại, dường như đã gặp nhau qua làn khói súng. Richter hiểu ra. Hắn không chỉ đối mặt với một nhà chiến thuật thông minh. Hắn đang đối mặt với một tay súng cự phách.

"Rút lui! Rút lui về tuyến xuất phát!" Richter gầm lên. Hắn biết đợt tấn công đầu tiên đã thất bại thảm hại.

Lính lê dương Pháp, những kẻ sống sót, vội vã dìu đồng đội bị thương, vừa bắn trả vừa lùi dần ra khỏi sân, để lại sau lưng gần hai chục xác chết.

Biệt thự Anh Hoa tạm thời yên tĩnh trở lại, nhưng không khí nặng trĩu mùi máu và thuốc súng. Đợt tấn công đầu tiên đã bị bẻ gãy. Nhưng cả Huy và các chỉ huy Vệ quốc đoàn đều biết, đây mới chỉ là bắt đầu. Họ đã thắng hiệp một, nhưng Klaus Richter và cỗ máy chiến tranh của Pháp sẽ sớm quay trở lại, và lần này, chúng sẽ không còn khinh địch nữa. 

More Chapters